Trên thực tế, dù là đàn ông hay đàn bà chúng ta vẫn ko thể phủ nhận rằng “người bạn đời có tác động vô cùng lớn” tới cuộc đời mình. Thừa nhận tác động của họ đến cảm xúc, tinh thần của ta không có nghĩa là ta lệ thuộc hay yếu đuối. Khi đồng ý để một người bước vào trái tim mình, nghĩa là ta đã trao cho họ quyền được gây ảnh hưởng tới cảm xúc, tinh thần của ta rồi. Từ đó:
👉Bạn đời trợ giúp đắc lực – con đường ta đi bỗng trở nên dễ dàng hơn.
👉Bạn đời không giúp cũng không phá – hoàn toàn phụ thuộc vào năng lực của ta. (Đôi khi, thế cũng là tốt lắm rồi)
👉Bạn đời lương thiện nhưng kém tài, không kiếm được tiền – gánh nặng kinh tế dồn lên vai ta.
👉Bạn đời kém tài nhưng không chịu ngồi yên, vẫn luôn nghĩ mình giỏi ko nghe ai góp ý, kinh doanh phá sản liên tục, nợ nần chồng chất – áp lực kinh tế dồn lên vai ta càng khủng khiếp.
👉Bạn đời không những kém tài, còn kém nhân phẩm đạo đức, vũ phu, cờ bạc, đề đóm, nghiện ngập, tiền của đội nón ra đi, bán nhà bán cửa – ta kiệt quệ cả về kinh tế lẫn tinh thần. Có người chọn cách buông bỏ, có người vướng mắc không thoát ra được.
… Trên thực tế, vẫn tồn tại những cô gái độc lập kinh tế, tư duy tự chủ nhưng hôn nhân vẫn bất hạnh như thường. Họ vẫn sẽ chịu một cú sốc nhất định khi trải qua biến cố hôn nhân. Chỉ là, những cô gái như vậy thì khả năng cân bằng lại cuộc sống có thể sẽ nhanh hơn.
Đôi khi người ta cũng phải đặt câu hỏi rằng “hôn nhân thực ra vốn là duyên nợ đã được sắp đặt?”. Ngay từ khi ta sinh ra, vào làm con gia đình như thế nào đã là một sự an bài rồi. Môi trường giáo dục gia đình là bước đầu tiên hình thành nên nhân cách. Mà tính cách sẽ quyết định số phận. Quyết định cả những người mà ta để họ bước vào vòng giao tiếp của ta… và đương nhiên quyết định cả người mà ta lựa chọn làm bạn đời.
Bản lĩnh của một người phụ nữ trải qua nhiều bất hạnh thực ra cũng chẳng “cao quý” và “đáng tự hào” hơn sự dịu dàng của một người phụ nữ từ bé đã được sống trong gia đình nền nếp, gia giáo, đủ đầy.
Ta luôn có quyền tự hào về mình, chỉ cần đừng dìm người khác xuống. Độc lập kinh tế quan trọng, độc lập cảm xúc càng quan trọng không kém. Nhưng thường thì, con người ta chỉ có thể độc lập cảm xúc khi họ không yêu mà thôi.
Và thực tế, những người thả lỏng để nỗi đau chạm đến tận cùng sẽ sớm “bình phục” hơn những người cố chôn chặt nỗi đau hay phớt lờ nỗi đau để tỏ ra mạnh mẽ. 👌🏻