LIÊN HỆ :
SĐT: 09132.7777.4 – ZALO – PAGE – YOUTOBE – TITOK
HÃY Ở BÊN CẠNH AI KHIẾN BẠN CẢM THẤY HẠNH PHÚC 😉
Chị gái tôi có quen một anh người yêu từ hồi đi học. Bên nhau khoảng 3, 4 năm, chị tôi đột ngột nói dừng lại, mặc kệ anh kia níu kéo hết lòng, chị vẫn kiên quyết chia tay.
Tôi hỏi chị tại sao lại làm vậy thì chỉ nhận đc câu trả lời cộc lốc: ”chẳng vì gì cả”.
Quả thực, tôi có chút giận chị. Đặc biệt là khi thấy anh người yêu của chị buồn bã, còn chị lại có vẻ nhởn nhơ.
Những ngày sau chia tay, chị vui hơn cả lúc có người yêu nữa, đi làm về cuối tuần liền đi trà sữa, xem phim. Tháng nào cũng mua quần áo, mỹ phẩm. Rảnh rảnh là cày phim Hàn Quốc rồi cười một mình.
Tôi trước đây từng nghi ngờ chị có người khác nhưng theo những gì tôi chứng kiến thì rõ ràng không phải vậy.
6 tháng sau, chị có người yêu mới. Tôi mới hiểu tại sao chị lại quyết định chia tay như thế.
Người yêu mới của chị là một người có thể ngồi nghe chị kể chuyện trên trời dưới đất. Mặc kệ chuyện chị kể nhạt nhẽo hay vớ vẩn cũng vẫn tỏ ra thích thú. Ngày nào cũng hỏi:
”Hôm nay người yêu của anh đã làm những gì nào? “
Một người luôn đem chị theo trong tất cả các cuộc hẹn. Không bao giờ để chị một mình. Dù có bận bịu đến mấy cũng không để chị chờ lâu.
Một người luôn quan tâm tới cảm nhận của chị, luôn khen chị xinh đẹp ngay cả lúc chị mới ngủ dậy hay đang khóc lóc lem luốc.
Một người mà trong mắt chỉ có duy nhất một mình chị.
Chị tôi có lỡ ngủ quên, điện thoại không liên lạc được, anh ta liền nhắn tin cho tôi hỏi xem chị tôi đã về nhà chưa.
Lúc chị tôi xấu tính giận dỗi cũng làm những trò con bò chỉ để chị cười vui vẻ.
Một người không quên gửi lời chúc vào những ngày lễ, hay đơn giản chỉ là xuất hiện trước mặt chị tôi và tuyên bố:
” Còn món quà gì to hơn anh đây sao? ”
Họ cứ như vậy sau 2 năm thì cưới nhau. Chị tôi lúc nào cũng toe toét kể về anh với ánh mắt đầy sự tự hào.
Nhớ lại lúc còn quen tình cũ. Tôi chẳng bao giờ thấy chị tôi cười hạnh phúc như thế. Thay vào đó là những lần bực bội khi phải chờ đợi. Là sinh nhật cũng lủi thủi một mình. Là những lần tôi thấy chị tủi thân mà khóc. Tôi đã mai tiếc cái tình cảm 3 4 năm mà quên mất chị tôi cảm thấy thế nào.
Chắc hẳn chị tôi chẳng thể chịu đựng một mối quan hệ chỉ như là thói quen đó nữa, nên lần ấy mới dứt khoát đến vậy…
Sau này chị tôi có kể, ngày đó vì quen lâu nên anh mặc định có chuyện gì xảy ra thì chị vẫn ở đó, nên không cần quan tâm nữa. Dù có khô khan, vô tâm, thì chị giận dỗi chút cũng sẽ lành thôi.
Quen lâu, nên anh tự bỏ qua mấy cái mà các anh coi là lằng nhằng rắc rối. Mặc sức làm điều các anh coi là quan trọng, rồi hời hợt, nhạt nhẽo bỏ người con gái của mình lại phía sau.
Con gái không phải là kẻ ngốc.
Lâu hay ngắn cũng chẳng là gì.
Khi không cảm thấy mình quan trọng nữa, họ sẽ rời đi.